Cao Nguyên

MỘNG







Mộng đưa ta đến Triều Nghi
xem vua quan đứng lệ bi đôi hàng
lửng cao danh vọng thếp vàng
nhấp nhô hậu cảnh bàng hoàng võng ngai
Rời nghinh cung dạo phượng đài
hoa son phấn trỗ sóng soài bão giông
biệt Triều Nghi. lữ Phương Đông
bước trên sóng vỡ lệ hồng đẫm sa



Cuồng ca ngạo khí Sơn Hà
vỗ thân nhiên tịnh giữa ha hả đời
niệm tâm quét cạn bụi rời
nhặt bia sỏi vá ngắm lời ngụ ngôn
Rằng đời sinh tử quay tròn
lưỡng nghi nhất điểm thổi hồn lã bay
Hốt nhiên vãi cuộc chơi này
thắp hương tuế nguyệt chau mày sử thi!



Xuất thần lời ý duy nghi
cõng tâm bay vút vào truy vấn mờ
xếp thân nghiền ngẫm huyền cơ
mới hay tạo hóa trêu ngơ Mộng vào
Tạ ơn thời đoạn chiến bào
mời ta cất giọng ca trào máu thơ
thế gian nhân ảnh mơ hồ
chỉ còn sáng mỗi sắc cờ tôn nghiêm!



Thiền ư! Cõi ấy vô biên
nào ta đâu dám tựa biên mạn đàm
còn dăm chữ nghĩa đoan trang
dựa hơi Mộng phất cho sang nghĩa đời
Ngẩng lên bút chạm đêm rơi
lộ ngày xoay bóng Mộng rời bước qua
thả hơi hớp ngọn hương trà
mừng ta còn trụ giữa tha thiết tình!



 


Cao Nguyên



 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 12 tháng 1 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "MỘNG"